
Bất kể chúng ta là ai hay chúng ta đến từ đâu, việc gia tăng sự cải đạo của chúng ta theo Chúa Giê Su Ky Tô sẽ thay đổi chúng ta, thúc giục chúng ta khai mở tiềm năng thiêng liêng tiềm ẩn bên trong chúng ta với tư cách là con cái yêu dấu của Thượng Đế. Sự chuyển đổi này không nhanh chóng cũng không dễ dàng; đó là nỗ lực được đức tin soi dẫn để tiến bộ “hướng tới trở thành điều mà Cha Thiên Thượng mong muốn chúng ta trở thành.”[1] Câu hỏi đầy soi dẫn là: làm thế nào chúng ta có thể duy trì sự biến đổi thầm lặng nhưng mạnh mẽ này trong suốt hành trình giao ước của mình, nuôi dưỡng sự cải đạo cá nhân của chúng ta với tư cách là những người nam, người nữ và con cái của Thượng Đế, trở thành môn đồ chân chính của Đấng Ky Tô và trở nên giống Ngài hơn?
Hãy xem xét câu chuyện đáng chú ý trong Sách Mặc Môn về những người dân La Man trước đây từng là “một dân tộc man dã, chai đá và tàn bạo; một dân tộc lấy sự đánh giết dân Nê Phi và trộm cắp cùng cướp bóc của cải của họ làm thích thú” (An Ma 17:14). Chưa hết, khi tiếp nhận phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô do Am Môn và các anh của ông giảng dạy, họ đã chọn vứt bỏ vũ khí chiến tranh và giao ước không bao giờ cầm lên vũ khí nữa. Sự cải đạo của họ sâu sắc đến mức họ cũng chọn cái chết thay vì phá bỏ giao ước của mình với Thượng Đế (An Ma 24:6-19), và tất cả những người “được cải đạo theo Chúa đều không bao giờ bỏ đạo” (An Ma 23:6).
Lời tuyên bố nổi tiếng của Ru Tơ trong Cựu Ước, “Dân sự của mẹ, tức là dân sự của tôi; Đức Chúa Trời của mẹ, tức là Đức Chúa Trời của tôi” (Ru Tơ 1:16), đánh dấu sự cải đạo suốt đời của bà và cuối cùng đã chuẩn bị cho bà trở thành bà cố của Vua Đa Vít và là tổ tiên của Chúa Giê Su qua người cha dượng trần thế của Ngài, Giô Sép. Tương tự như vậy, Sau Lơ trong thời Tân Ước, một kẻ bắt bớ dữ dội các tín đồ Đấng Ky Tô, đã trải qua một sự thức tỉnh thay đổi cuộc đời trên đường đến Đa Mách, và cuối cùng đã trở thành Phao Lô, một sứ đồ tận tụy của Đấng Ky Tô. Chúng ta cũng biết về sự biến đổi của Phi E Rơ từ một trong những sứ đồ của Chúa Giê Su, người đã chối nhận Ngài ba lần vì sợ hãi trong phiên tòa xét xử Ngài (Lu Ca 22:54-62) trở thành một người truyền giáo dũng cảm và là sứ đồ trưởng, đóng một vai trò quan trọng trong thời kỳ đầu mở rộng của Giáo Hội (Công Vụ Các Sứ Đồ 2-4).
“trong những ngày phía trước, chúng ta sẽ không thể nào tồn tại được về mặt thuộc linh nếu không có ảnh hưởng dìu dắt, chỉ dẫn, an ủi và liên tục của Đức Thánh Linh. [Và] Qua những sự biểu hiện của Đức Thánh Linh, Chúa sẽ trợ giúp chúng ta trong mọi điều ngay chính mà chúng ta theo đuổi.”
Chủ tịch Russell M. Nelson
Mỗi người đều có câu chuyện cải đạo của riêng mình và sẽ có những trải nghiệm thuộc linh độc đáo với Thượng Đế, những trải nghiệm này tiếp tục hình thành đức tin của họ và xây dựng chứng ngôn cá nhân của họ về Ngài, lẽ thật vĩnh cửu của Ngài, và kế hoạch vui mừng vĩ đại của Ngài dành cho tất cả chúng ta. Nhưng có một nguyên tắc cơ bản đặc biệt mà chúng ta cần phải tuân theo để giúp chúng ta thực sự cải đạo theo Chúa và kiên trì đến cùng trong cuộc hành trình giao ước suốt đời này. Đó là tìm thấy niềm vui và bình an khi đặt Đấng Ky Tô làm trọng tâm trong đời sống chúng ta. Hãy để sự cam kết này trở thành ngọn hải đăng dẫn dắt chúng ta vượt qua những thăng trầm của cuộc sống khi chúng ta vun đắp mối quan hệ sâu sắc hơn với Ngài. Chúng ta không bao giờ được định sẵn để trải nghiệm hành trình thay đổi cuộc sống, xây dựng đức tin và hình thành tính cách này một mình với tư cách là người trần thế mà không có sự trợ giúp thiêng liêng.
Vị tiên tri tại thế của chúng ta, Chủ tịch Russell M. Nelson dạy rằng: “Khi điểm tập trung của cuộc sống chúng ta là vào Chúa Giê Su Ky Tô và phúc âm của Ngài, thì chúng ta có thể cảm thấy niềm vui bất kể điều gì đang xảy ra—hoặc không xảy ra—trong cuộc sống của mình. Niềm vui đến từ Ngài và vì Ngài. Ngài là nguồn gốc của tất cả mọi niềm vui.” “Việc tập trung vào niềm vui mang quyền năng của Thượng Đế vào cuộc sống của chúng ta. Trong mọi sự, Chúa Giê Su Ky Tô là tấm gương tột bậc của chúng ta, ‘là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá’. Hãy nghĩ đến điều đó! Để Ngài có thể chịu đựng được trải nghiệm đau đớn nhất từng phải chịu đựng trên thế gian, Đấng Cứu Rỗi của chúng ta đã tập trung vào niềm vui!”[2] Chủ tịch Nelson cũng nhắc nhở chúng ta rằng “trong những ngày phía trước, chúng ta sẽ không thể nào tồn tại được về mặt thuộc linh nếu không có ảnh hưởng dìu dắt, chỉ dẫn, an ủi và liên tục của Đức Thánh Linh. [Và] Qua những sự biểu hiện của Đức Thánh Linh, Chúa sẽ trợ giúp chúng ta trong mọi điều ngay chính mà chúng ta theo đuổi.”[3]

Khi tuân theo nguyên tắc này, dân An Ti Nê Phi Lê Hi đã vui mừng nơi Đấng Ky Tô và được các thiên sứ viếng thăm (An Ma 24:14-15); đưa Ru Tơ đến sự bình an, vui mừng và một cuộc sống vinh hiển trước mặt Thượng Đế (Ru Tơ 1:16, 4:13-17); củng cố Phao Lô khi ông chứng kiến quyền năng của Đấng Ky Tô giữa những thử thách (2 Cô Rinh Tô 12:10, Phi Líp 4:13); và điều đó đã khiến Phi E Rơ vui mừng khôn tả và đầy vinh hiển (1 Phi E Rơ 1:3-9, 2 Phi E Rơ 1:1-11).
Vì vậy, trong một thế giới mà sự sống còn về thuộc linh sẽ ngày càng phụ thuộc vào quyền năng trợ giúp của Sự Chuộc Tội vô hạn của Chúa Giê Su Ky Tô và sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh, cầu mong chúng ta cố gắng “không bao giờ sa ngã” (Giáo Lý & Giao Ước 50:44, 2 Phi E Rơ 1:10, An Ma 23:6) vì chúng ta đang nắm chặt vào nguyên tắc này. Cầu mong chúng ta được ban phước với những trái ngọt từ sự cải đạo cá nhân liên tục hướng về Chúa Giê Su Ky Tô, là Đấng khởi đầu và hoàn thành đức tin của chúng ta, dẫn dắt chúng ta đến đích đến vĩnh cửu tràn đầy niềm vui và bình an.
[1] “The Challenge to Become”, Anh Cả Dallin H. Oaks, Đại Hội Trung Ương – Tháng Mười năm 2000
[2] “Niềm Vui và Sự Sống Còn của Phần Thuộc Linh”, Chủ Tịch Russell M. Nelson, Đại Hội Trung Ương – Tháng Mười năm 2016,
[3] “Sự Mặc Khải cho Giáo Hội, Sự Mặc Khải cho Cuộc Đời Chúng Ta”, Đại Hội Trung Ương – Tháng Tư năm 2018, Chủ Tịch Russell M. Nelson,